Ca sĩ Jee Trần: "Ngay cả những giây phút khó khăn nhất, tôi vẫn luôn đi đúng đường"
"Tôi có buồn tủi, có khóc nhưng chưa từng lầm đường lạc lối. Ngủ một giấc dậy, tôi lại có năng lượng tích cực, nghĩ tốt và sống tốt", ca sĩ Jee Trần chia sẻ.
Ca sĩ Jee Trần (ảnh trong bài do NVCC)
Nhờ 3 không mà không lầm đường, lạc lối
Từ một hot girl hát rong, bán kẹo kéo, khi bước vào nghệ thuật chuyên nghiệp, bạn có bị người khác coi thường không?
Mới đầu thì có. Khi đi hát chung event, tôi cũng cảm nhận được là họ không tôn trọng mình. Về sau, thấy tôi xuất hiện nhiều trên tivi, có những sản phẩm triệu view trên Youtube thì họ mới thay đổi cách nhìn và chủ động bắt chuyện với tôi. Còn trước đó, tôi chủ động bắt chuyện, họ cũng ngó lơ. Nhiều khi mình cũng tủi thân, buồn nhưng vẫn ráng cười.
Hiện tại tôi đang học thêm thanh nhạc, kỹ năng biểu diễn, vũ đạo, diễn xuất để không bị thụt lùi. Tôi thấy các bạn trẻ giỏi quá nên luôn bảo mình phải cố gắng. Chi phí khá cao nên tôi chỉ học các khóa ngắn hạn, cơ bản rồi tự tập luyện, trau dồi thêm ở nhà.
Đang có một cuộc sống bình thường, bỗng chốc nổi tiếng. Đó là mơ ước nhưng cũng là một áp lực không hề nhỏ. Bạn đón nhận sự thay đổi này thế nào?
Khi nổi tiếng, mình đi ra đường, được người này người kia nhận ra thì vui. Đến khi đi hát chuyên nghiệp, tôi ý thức hơn về hình ảnh. Tuy không quá nổi tiếng nhưng ít ra, mình phải giữ hình ảnh để khán giả không bị thất vọng. Ra đường chỉn chu và để ý trước sau hơn.
Jee Trần đã cho ra mắt sản phẩm âm nhạc đầu tay có tên "Cho em quên", và sau đó là ca khúc "Yêu thầm" được đông đảo cộng đồng mạng đón nhận và yêu thích.
Chỉ vậy thôi chứ quá khứ của tôi chẳng có chuyện gì để sợ người ta soi mói hay đào lại khi mình nổi tiếng cả. Quan điểm của tôi từ xưa đến giờ là 3 không. Nếu việc đó đáp ứng 3 không thì tôi sẽ làm. Một là không vi phạm đạo đức. Hai là không vi phạm pháp luật. Ba là không làm gia đình xấu hổ.
Hát kẹo kéo mọi người hỏi có xấu hổ không nhưng tôi có làm gì sai đâu mà xấu hổ. Tôi có làm gì mất mặt cha mẹ đâu. Tôi đi hát, họ yêu mến tiếng hát thì mua kẹo ủng hộ. Thay vì họ mua vé vào phòng trà nghe hát thì họ mua những chiếc bánh, chiếc kẹo để nghe mình hát, cũng như những chiếc vé thôi.
Công việc hiện tại của Jee Trần thì thế nào? Bạn đã lo được cho gia đình bằng nghề này chưa? Hiện bạn đang tham gia cuộc thi Người kể chuyện tình, bạn có kỳ vọng giải quán quân ở sân chơi này?
Tôi chưa nhiều show và hiện tại, tôi vẫn là thu nhập chính của gia đình. Các em tuy cũng có công việc riêng nhưng khi cần thì tôi vẫn đứng ra lo liệu vì mình là chị lớn trong gia đình có 3 chị em.
Khi tham gia Người kể chuyện tình, tôi chỉ nghĩ mình sẽ làm được gì trong chương trình này để thử thách bản thân chứ không nghĩ tới giải quán quân. Tôi muốn có những sản phẩm để khi lên Youtube thì khán giả sẽ thích và nhớ về mình chứ không đặt nặng giải thưởng.
Nếu khán giả theo dõi thì sẽ thấy, tôi như con tắc kè bông. Mỗi một vòng, tôi hát một dòng nhạc khác hoàn toàn, hình ảnh cũng vậy.
Hiện tại, nữ ca sĩ đang tham gia cuộc thi hát Người kể chuyện tình trên Đài truyền hình Vĩnh Long và hát sự kiện.
Vượt qua biến cố, luôn có năng lượng tích cực
Tôi còn nhớ năm 2018, khi con đường nghệ thuật của Jee Trần vừa được mở rộng thì cũng là lúc nó khép lại vì em trai đổ bệnh. Hơn 1 năm chăm sóc em bệnh tật, cũng đồng nghĩa Jee phải bỏ mất nhiều cơ hội đi lên trong nghề. Nghĩ lại, bạn có thấy nuối tiếc hay hờn trách số phận?
Hồi đó, em trai tôi bị u xơ mũi. Trên mũi có khối u lành tính nhưng nằm ngay mạch máu, cục u chèn vào mạch máu, gây chảy máu không ngừng. Em tôi chuyển từ bệnh viện Quảng Bình vào Chợ Rẫy chữa trị. Sau hơn 1 năm điều trị, em tôi đã phục hồi nhưng không làm được việc nặng. Vì làm nặng là lại bị chảy máu mũi, rất khó cầm.
Hồi em tôi điều trị ở bệnh viện Chợ Rẫy, đêm nào cũng thế, cứ 2,3h sáng là bị chảy máu. Bị mất máu liên tục. Tôi ở bệnh viện trực tiếp chăm em vì thời gian đó, bố mẹ đều đi làm ở Lào. Nhưng phải nói rõ là không phải em tôi nằm viện cả năm mà một thời gian thôi. Sau đó, mẹ tôi vào viện mổ amidan rồi cậu nằm viện vì bệnh dạ dày.
Tôi ở viện nhiều tới mức, quen mặt hết các y bác sĩ. Mọi người còn đùa là, hay dọn nhà vào bệnh viện ở luôn (cười). Thật sự lúc đó, sóng gió ập tới gia đình tôi liên tục. Từng có lúc tôi nghĩ, cuộc đời mình chắc sẽ bị vùi dập luôn…
Với xuất phát điểm là cô gái hát rong, bán kẹo kéo, dù sở hữu giọng hát nội lực thì Jee Trần vẫn không tránh được bị một số người coi thường trong thời gian đầu đi hát chuyên nghiệp.
Vậy chi phí chữa bệnh thì sao?
Nhà tôi thuộc diện cận nghèo nên đỡ được một khoản phí khá lớn. Lúc đó, tôi cũng vừa nhận được tiền thưởng tham gia chương trình Nhạc hội song ca, được 50 triệu. Tôi dự định dùng tiền đó làm sản phẩm âm nhạc nhưng biến cố ập tới, tôi phải dùng hết tiền thưởng và cả tiền tiết kiệm bao nhiêu năm đi hát kẹo kéo để chữa trị cho em.
Hơn nữa, ông trời cũng không dồn ai vào đường cùng. May mắn là một người anh, tôi quen biết trên mạng, thấy tôi hay chia sẻ tâm sự trên faecbook biết chuyện. Anh ấy đả thông tư tưởng cho tôi và giới thiệu show cho tôi đi hát, cho tôi mượn một số tiền để trang trải. Khi em trai ra viện thì tôi đi làm lại từ đầu.
Tuy nhiên, sau 4 năm theo con đường ca hát chuyên nghiệp, Jee Trần đã được đồng nghiệp nhìn nhận bằng ánh mắt khác: Tôn trọng và yêu mến.
Thông thường, những người có nhan sắc như Jee Trần, cuộc sống quá khó khăn sẽ nghĩ tới chuyện đánh đổi để được sung sướng. Đã bao giờ, bạn nghĩ tới chuyện đó?
Thật lòng, đôi khi tôi cũng tủi thân, cũng trách móc số phận, buồn khóc nhưng không biết tại sao, tôi luôn suy nghĩ tích cực. Giống như mình được ơn trên dẫn dắt để không sai đường, lạc lối.
Ngay cả những giây phút khó khăn nhất, tôi vẫn luôn đi đúng đường. Tôi có buồn tủi, có khóc nhưng chưa từng lầm đường lạc lối. Ngủ 1 giấc dậy, tôi lại có năng lượng tích cực, nghĩ tốt và sống tốt.
Hồi học cấp 3 ở Đồng Nai, nhà tôi ở trong xóm lao động nghèo, trẻ con trong xóm hư hỏng hết vậy mà tôi không hư. Họ còn chế giễu tôi, để xem mày học được tới đâu.
Bố mẹ tôi đều qua Lào đi làm thuê cho người Việt bên đó. Có lần mẹ về Việt Nam và lén theo tôi đi hát kẹo kéo. Mẹ đi đằng sau mà tôi không biết. Tối đó, mẹ khóc vì xót tôi đi làm cực khổ. Tôi nói với mẹ: "Hát là đam mê của con. Con tìm được niềm vui trong công việc này nên không thấy cực. Con cũng có nhiều bạn tốt trong môi trường đó".
Từ lúc còn đi hát bán kẹo kẹo tới bây giờ, khi đã theo ca hát chuyên nghiệp, Jee Trần vẫn luôn tích cực làm thiện nguyện.
Rồi tôi kể cho mẹ nghe, nhóm những người đi hát kẹo kéo chúng tôi cùng nhau lập "Kẹo kéo tình thương" để làm từ thiện. Mỗi tháng, chúng tôi sẽ đi hát cùng nhau 1 ngày và dùng tiền của hôm đó để làm từ thiện. Sau này, vì tụ tập đông quá, ảnh hưởng giao thông nên phải tách ra nhưng chúng tôi vẫn gom tiền lại để đi làm từ thiện.
Tôi nói với mẹ: "Những gì con đang làm không có gì xấu, con thấy rất tốt. Con cũng không thấy cực khổ gì. Các cô chú bán vé số, lê lết ngoài đường, cực hơn con rất nhiều. Ít ra, con đi hát bán kẹo kéo, còn được người ta yêu mến một chút nhờ tài năng". Từ lúc đó, tôi làm gì, mẹ cũng ủng hộ.
Cảm ơn chia sẻ của bạn!
https://soha.vn/ca-si-jee-tran-ngay-ca-nhung-giay-phut-kho-khan-nhat-toi-van-luon-di-dung-duong-20220806103027054.htm